Bài 35: Ôn tập và kể chuyện
1/ Đọc
a) Đọc vần
Quan sát bảng rồi ghép các chữ thành các vần và đọc thành tiếng:
* Bảng 1:
- a: an - am
- ă: ăn - ăm
- â: ân - âm
* Bảng 2:
- on - ôn - ơn - en - ên - in - un
b) Đọc từ ngữ
Quan sát tranh rồi đọc các từ ngữ có trên mình mỗi chú cá:
củ sắn - bàn chân - mưa phùn - ngọn cỏ - tấm gỗ - bến đò - trạm y tế - khôn lớn - đèn pin - chăm chỉ
c) Đọc câu
Đọc lại nội dung rồi trả lời những câu hỏi sau:
- Câu hỏi: Khi nhìn thấy rùa, thỏ đã nói gì?
Trả lời: Khi nhìn thấy rùa, thỏ đã nói: “Quả là chậm như rùa.”
- Câu hỏi: Thái độ của rùa ra sao khi bị thỏ chê?
Trả lời: Khi bị thỏ chê, rùa vẫn ôn tồn, nhẹ nhàng, không tức giận.
- Câu hỏi: Câu nào cho thấy rùa cố gắng để thi cùng thỏ?
Trả lời: Thỏ nhởn nhơ múa ca, rùa cứ bò cần mẫn.
- Câu hỏi: Kết quả cuộc thi thế nào?
Trả lời: Kết quả là rùa thắng cuộc.
- Câu hỏi: Em học được điều gì từ nhân vật rùa?
Trả lời: Bài học em rút ra được từ nhân vật là không được chủ quan, không coi thường người khác.
2/ Viết
3/ Kể chuyện "Gà nâu và vịt xám"
b) Tìm hiểu câu chuyện
Nhớ lại nội dung câu chuyện rồi trả lời những câu hỏi sau:
- Câu hỏi: Đôi bạn thân trong câu chuyện là những ai?
Trả lời: Gà nâu và vịt xám.
- Câu hỏi: Hằng ngày, đôi bạn gà nâu và vịt xám làm gì?
Trả lời: Hằng ngày, chúng ríu rít vượt sông cạn để kiếm ăn.
- Câu hỏi: Chuyện gì xảy ra khiến gà nâu không thể sang sông?
Trả lời: Do nước lớn.
- Câu hỏi: Ai đã an ủi gà nâu lúc khó khăn?
Trả lời: Vịt xám an ủi gà nâu lúc khó khăn.
- Câu hỏi: Vịt đã giúp gà bằng cách nào?
Trả lời: Vịt giúp gà bằng cách hằng ngày vịt đều kiếm thức ăn rồi mang về phần bạn.
- Câu hỏi: Vì sao gà nhờ vịt cõng qua sông để tự kiếm ăn?
Trả lời: Bởi vì gà không muốn làm phiền bạn.
- Câu hỏi: Thương vịt vất vả, gà giúp bạn việc gì?
Trả lời: Thương vịt vất vả, gà đã giúp vịt ấp trứng.
- Câu hỏi: Vì sao vịt không còn nhớ đến việc ấp trứng?
Trả lời: Vịt không còn nhớ đến việc ấp trứng là vì đã quá lâu rồi nó không phải ấp trứng.
c. Kể chuyện theo tranh
* Tranh 1:
Gà nâu và vịt xám là đôi bạn thân. Hằng ngày, chúng ríu rít vượt sông cạn để kiếm ăn.
* Tranh 2:
Một năm, nước lớn, vịt xám sang sông được nhưng gà nâu thì đành chịu. Gà buòn rầu nói:
- Vịt xám ơi! Mình không biết bơi. Chết đói mất thôi!
Vịt an ủi gà:
- Cậu đừng lo, đã có mình rồi mà!
Thế là ngày ngày, vịt lầm lũi tìm thức ăn mang về phần bạn.
* Tranh 3:
Biết vịt chăm lo cho mình, gà cảm động lắm. Nhưng vốn ngại làm phiền, gà bèn nhờ vịt cõng qua sông để tự kiếm ăn. Cuộc sống của chúng yên ổn trở lại.
* Tranh 4:
Thấy vịt bơi cả ngày, người rét run, gà liền bảo bạn:
- Cậu vất vả quá. Việc ấp trứng, cứ để mình làm cho!
Vịt lưỡng lự nhưng rồi cũng đồng ý. Thời gian trôi đi, lâu dần, vịt không còn nhớ tới việc ấp trứng nữa.
d. Ý nghĩa câu chuyện
- Ca ngợi tình bạn trong sáng, biết yêu thương, quan tâm, chăm sóc nhau của Vịt xám và Gà nâu.
- Hiểu được một số tập tính của gà và vịt:
+ Vịt biết bơi nhưng không biết ấp trứng.
+ Gà không biết bơi nhưng biết ấp trứng.